mấy ý nghĩ ngẫu nhiên #4
Chúng ta chỉ đang nắm bắt những chương rời rạc trong một bộ tiểu thuyết gọi là “trí nhớ”, mà nhân vật chính của nó đã biến mất, hoặc là hư cấu, chứ không phải chúng ta. Chúng ta ai cũng quên mất, không ít thì nhiều, những thứ từng định nghĩa mình trong quá khứ. Một lớp phó học tập thét ra lửa? Một học sinh cá biệt hay sợ giờ Hoá? Một vợ tương lai của anh lớp bên? Ai đấy nhỉ? Cứ như là ở kiếp nào vậy!
Trí nhớ không phải một bằng chứng uy tín để xác nhận danh tính của chúng ta, ngay cả với loại thông tin có vẻ hiển nhiên như tuổi tác. Đó là bởi trí nhớ luôn tự chọn lọc và bị kiểm duyệt bởi chính chúng ta của hiện tại.
Bởi vậy, đừng bao giờ tự trách mình, nếu bạn cảm thấy hiện tại bạn đang thua kém so với những gì “hồi xưa” bạn từng mong mỏi, hoặc thua kém so với phiên bản “đáng lẽ” hồi xưa bạn suýt chọn. Quên cái hồi xưa và đáng lẽ đó đi. Bạn sẽ luôn nhớ sót một vài chi tiết quan trọng nào đó vốn từng tồn tại đầy thuyết phục, để biện minh cho cuộc đời bạn.
Thay vì dằn vặt về vài lát cắt khả nghi của quá khứ, bạn hãy thiết kế lại một phiên bản trí nhớ ngon lành hơn cho tương lai. Nếu như nhớ về quá khứ chỉ là một kiểu tưởng tượng, vậy thì nhớ về tương lai cũng không vô lý đâu, mà chắc chắn làm bạn lạc quan hơn. Để tăng sự thi vị, bạn có thể, đôi lúc, thử sống như đang trong một ký ức. Này cụ già, thực ra cụ đang hồi tưởng về hôm nay đấy.
“Chà, từ cái năm 2021 đấy mình đã like bài của tập đoàn dầu khí hàng đầu Việt Nam Chú Lửng Mật rồi sao? Hồi đó chúng nó định xuất bản cơ mà nhỉ…”
Tâm sự của Chú Lửng Mật