Ba lí do để bạn né đọc sách!
Chớ bao giờ đánh giá thấp người đọc sách. Ngay cả sách mà hắn còn đọc thì chuyện gì hắn cũng dám làm..
Lửng mật khuyết danh
Vỡ hết cả mộng
Đọc sách gây cho người ta tật biết nhiều. Biết nhiều bao giờ cũng khổ. Nhạc phim Bao Thanh Thiên viết rất chí lí: “Biết nhiều, biết ít, khó mà biết đủ”. Bí kíp “làm sao để biết đủ” thì có khi sách cũng nói đấy, nhưng nó cũng là một kiến thức, mà khi biết nó thì, thôi xong, lại thành biết nhiều mất rồi. Cái biết chồng chéo cái biết. Mâu thuẫn là ở chỗ này. Chữ viết khó mang lại cho bạn điểm dừng vì chúng thích hí hửng nằm im nhìn mặt những đứa cắn câu, chứ đời nào chịu lên tiếng cảnh báo. Bạn phải tìm lối thoát cho mình từ người thật, việc thật.
“Nhà bao việc!”
Đọc sách rất mất thời gian. Những cuốn nêu được khái quát thì thiếu chi tiết, còn những cuốn đi vào chi tiết thì thiếu khái quát. Bạn buộc phải đọc nhiều cuốn để nắm rõ vấn đề. Đọc đến cuốn thứ ba bạn nghỉ mấy hôm đi bơi cho mát, xong quên biến cuốn thứ nhất, thế là phải đọc lại. Cuối cùng bạn nắm rõ vấn đề rồi, tốn biết bao tuổi xuân, thì lại tốn chừng nấy tuổi già để quên vấn đề ấy đi vì bạn đã chán, nhưng sẽ rất khó để nó buông tha cho bạn. Thà ngay từ đầu chẳng biết gì, bạn tự do khỏi tri thức, sống thuận tự nhiên (người tối cổ có đọc sách bao giờ đâu) và hoàn toàn thảnh thơi với những ly bia mát lạnh, thế nó mới sướng.
Không còn được hưởng thái bình
Đọc sách dễ chuốc lấy suy tư. Sách dở thì làm bạn xót tiền, và càng rủi hơn cho ai vớ phải sách hay. Nó sẽ khiến người đó mất ngủ nhiều đêm, nhâm nhi ly pilsner mà chẳng thấy vị, hít thở trong trăn trở, hằn học với người ít đọc, tự cô lập mình, đố kị với những đồng loại vô tư xung quanh, về lâu dài sức khoẻ sa sút lại nhanh nổi cáu. Càng bớt đọc người ta càng hiền lành, trìu mến và béo mầm lên, da dẻ láng mịn hồng hào. Hãy tỉnh táo mà lựa chọn.
Nguồn lấy tranh: https://appia-d.ch/wp-content/uploads/2020/08/dominique_appia_entre_les_trous_de_la_memoire.jpg
Bài viết của Chú Lửng Mật